Tin tức
Đặt lịch hẹn, tư vấn
Ngày nay, không khó để nhìn thấy cảnh trẻ em tức giận, khóc lóc, gào thét với cha mẹ, với bạn bè ở gia đình, ở nhà trường, và cả ở trên đường phố, trong siêu thị hay trong công viên. Không có được món đồ như ý, trẻ đùng đùng tức giận. Không được đi chơi, trẻ hung hăng, đập phá đồ, kèm theo cả những hành động bạo lực như đánh mẹ hay tuôn ra những lời vô cùng gay gắt đáp trả lại sự từ chối của cha mẹ. Hoặc ví dụ như đi học bị điểm kém, về nhà trẻ khăng khăng đòi bỏ học. Khi bị cha mẹ trách mắng, trẻ sẽ tỏ ra vô cùng tức giận, dọa sẽ làm đau bản thân, dọa sẽ tự tử, dọa sẽ bỏ nhà đi… Tức giận là thái độ không bằng lòng của trẻ với một hành động, sự việc hoặc một nguyên nhân nào đó do yếu tố bên trong hoặc bên ngoài dẫn đến.
Tức giận chỉ là cảm xúc thứ phát. Tức giận che đậy sự tuyệt vọng vì bị từ chối. Ví dụ như muốn chơi điện tử nhưng không được chơi. Tức giận cũng là cảm xúc nhằm bảo vệ bản thân khỏi cảm giác bị thấp kém. Hoặc như khi bị bố mẹ trách trẻ học hành ngày càng sa sút, trẻ không những không nghĩ mình cần cố gắng mà còn tranh cãi, hung hăng đáp trả lại cha mẹ. Tức giận cũng có thể do nguyên nhân là cảm giác bị mất quyền kiểm soát. Nếu thấy rằng mình đã mất khả năng kiểm soát và không còn sức mạnh để chi phối những gì đang diễn ra, có thể trẻ sẽ nổi điên hoặc từ bỏ tất cả mọi thứ.
Trẻ em trong gia đình ngày nay thường được nuông chiều nên muốn gì có đấy. Chính điều đó khiến các em nghĩ rằng các em có khả năng kiểm soát cha mẹ mình. Muốn được mua thứ đồ mình thích mà không được mua, các em sẽ dùng nước mắt để “kiểm soát” tình hình, không được nữa thì dùng chiêu trò cao hơn như nhịn ăn vài hôm cho cha mẹ…sợ. Vài lần đạt được mục đích từ những “chiêu trò” như vậy khiến các em nghĩ rằng không gì là không thể. Và khi mong muốn không được thỏa mãn, cơn giận giữ cứ thế bùng phát dữ dội.
Cơn giận của trẻ em cũng giống như một đám cháy. Nó có thể thiêu rụi hết tất cả những gì trên đường nó đi qua, như tình cảm tốt lành với bạn bè, sự yêu mến với thầy cô hoặc cảm xúc yêu thương với bố mẹ. Vì vậy cha mẹ hãy giúp trẻ kiểm soát cơn giận giữ của mình để trẻ không phải ân hận vì những gì đã xảy ra.
Dạy trẻ hiểu giới hạn ngay từ nhỏ.
Nhiều cha mẹ nghĩ rằng trẻ nhỏ chưa biết gì nên cứ chiều cho trẻ bớt nhõng nhẽo, mình cũng được “yên thân” vì không phải nghe con khóc i ỉ suốt vài tiếng đồng hồ. Chính sự nuông chiều đó của cha mẹ vô hình khiến trẻ luôn nghĩ rằng mọi thứ trẻ muốn cha mẹ đều phải đáp ứng. Khi lớn lên, yêu cầu của trẻ nhiều hơn, những thứ trẻ muốn mà không được đáp ứng sẽ khiến chúng có những hành vi ứng xử không kiểm soát được. Vì vậy, ngay từ nhỏ, cha mẹ cần biết nói KHÔNG một cách kiên quyết và nhất quán để giúp trẻ học được những giới hạn của bản thân.
Với trẻ lớn hơn một chút, cha mẹ nên quan tâm đến những cơn giận của trẻ và cùng trẻ luyện tập để tránh những cơn cáu giận đột ngột xảy đến, tránh trách móc, mắng nhiếc hoặc bỏ mặc con trẻ với những cơn cáu giận của mình. Một vài cách thức mà cha mẹ có thể làm nhằm giúp trẻ vượt qua cảm xúc bùng nổ như sau:
Giúp con nhận biết dấu hiệu của tức giận thông qua những dấu hiệu của cơ thể.
Khi cơn giận xảy ra, trẻ thường có những biểu hiện về mặt cơ thể như hơi thở gấp gáp, tim đập nhanh, tay chân run, răng nghiến chặt… Đấy là những dấu hiệu về mặt cơ thể và khi con có những dấu hiệu đó có nghĩa là cơn giận của con sắp lên đến đỉnh điểm, sắp sửa bùng nổ dữ dội. Lúc này con hãy nghĩ đến đèn giao thông mà con hay gặp trên đường. Ngay khi có dấu hiệu cơ thể như vậy nghĩa là “đèn đỏ” giao thông đang phát tín hiệu. Con cần dừng lại mọi cảm xúc và hành vi mà con đang định làm. Bước nhận biết các dấu hiệu của cơ thể này chính là nhịp nghỉ trước khi để cơn giận trở nên mất kiểm soát.
Chiến lược làm nguội cơn giận giữ
Khi giận giữ, có trẻ sẽ gào thét, có trẻ sẽ chửi bới, nói những câu tục tĩu, không kiêng nể gì ai dù đó là người lớn hơn mình. Hãy nhớ, giận giữ cũng giống như chiếc máy hút bụi, cuốn phăng các em vào nếu như các emkhông nhanh chóng tránh xa nó. Vì vậy, ngay khi có những dấu hiệu cơ thể trên, hãy ngừng lại một nhịp và quyết định thật nhanh là mình cần phải làm nguội cơn giận giữ, không cho nó cuốn mình vào trong chiếc máy hút bụi. Chiến lược tránh xa cơn giận giữ của mỗi trẻ sẽ khác nhau.Có trẻ sẽ đi vào phòng riêng của mình, gối đầu lên “chiếc gối bình tĩnh” đầy êm ái. Có trẻ sẽ hít vào và thở ra thật sâu. Điều này giúp trẻ làm nguội cơn giận rất nhanh chóng. Có trẻ lấy xe đạp, đạp quanh sân chung cư khoảng 10 – 15 phút. Có trẻ lại chuẩn bị cho mình một bộ sưu tập những vật dụng mang tới cảm giác thư thái và chơi mỗi khi có căng thẳng. Vượt qua được cảm giác bùng nổ là một việc làm rất đáng được khen ngợi.Cha mẹ nhớ hãy thưởng cho con mình khi các em nhận biết được nguy cơ bùng nổ của cơn giận và tránh xa được cơn giận nhé. Cha mẹ có thể thưởng cho con bằng cách dán ngôi sao vào bảng theo dõi ngôi sao, hoặc vạch thêm 1 bông hoa trên dây theo dõi thư giãn nhé.
Cha mẹ cũng cần lưu ý, khi con đang giận giữ, bạn đừng nhiếc mắng hoặc trách mắng con. Hãy thừa nhận cảm xúc của con. Hãy nói một cách điềm đạm, bình tĩnh và ấm áp, kiểu như “Mẹ/bố hiểu là con đang thấy chán vì…..”. Chính sự đồng cảm của cha mẹ sẽ khiến cha mẹ dễ dàng dẫn dắt con ra khỏi cơn giận nhanh hơn.
Cha mẹ cần làm tấm gương tốt cho trẻ
Cha mẹ luôn luôn là hình mẫu cư xử của trẻ em. Có thể nói con trẻ là bản sao của cha mẹ trong cách cư xử. Nếu khi tức giận, cha mẹ không kiểm soát được hành vi của mình mà chửi bới, đánh đập người khác, phá hoại đồ đạc trong nhà thì rất khó để yêu cầu con bạn bình tĩnh khi có điều gì không vừa ý xảy ra đối với chúng. Chính vì thế, cha mẹ cần phải cố gắng kiểm soát cảm xúc và hành vi của mình ngay cả khi bạn đang tức giận nếu không muốn con bạn có hành vi xấu giống như mình.
Nếu cha mẹ vẫn còn thấy khó khăn trong việc giúp con kiểm soát cảm xúc, xoa dịu cơn giận giữ, hãy liên hệ với những người có chuyên môn để giúp trẻ sớm biết cách kiểm soát cảm xúc bản thân, tránh để con lấy việc hung hăng, gây hấn là cách giải quyết duy nhất cho mọi tình huống khó khăn trong cuộc sống.